Xã hội hiện đại với nền y học phát triển, chỉ một triệu chứng nhỏ như sổ mũi, đau đầu… mọi người đã tìm đến với hiệu thuốc, bệnh viện. Xã hội phong kiến trước đây, khi mà y học phương Tây mới du nhập vào Hàn Quốc, hình ảnh ống tiêm với mũi kim nhọn hoắt hay con dao phẫu thuật trên tay bác sĩ là nỗi ám ảnh kinh hoàng.

Máu me, kim chỉ, khâu vá, băng bó vết thương… nhiều người không dám nhìn mỗi khi đến cơ sở y tế.

Thêm vào đó, tư tưởng phong kiến với ảnh hưởng của Nho giáo, người phụ nữ mắc bệnh còn khó khăn hơn nhiều. Tư tưởng “nam nữ thụ thụ bất thân” khiến cho thái y (đa số là nam giới) không được đụng chạm trực tiếp với nữ giới, nhất là với những gia đình quyền quý.

Chẳng vậy mà mỗi khi có bệnh trong người, đa số tìm đến thầy cúng theo tín ngưỡng dân gian. Cúng để trừ ma diệt quỷ, tiêu diệt con ma đã mang bệnh đến cho bệnh nhân.

Nhưng cũng trong chính xã hội đó, có một nữ bác sĩ đầu tiên của Hàn Quốc đã xuất hiện. Cho dù chỉ sống một cuộc đời ngắn ngủi nhưng từng giây phút trong cuộc đời bà đều thực sự có ý nghĩa.

Kim Jeom Dong (김점동) sinh năm 1879 tại Jeong-dong, Seoul (서울 정동). Tên thánh là Kim Esther (김에스더), sau đó được gọi là Park Esther (박에스더) theo họ của chồng.

Cha của bà (Kim Hong Taek/김홍택) là người tiến bộ, sớm tiếp xúc với luồng tư tưởng phương Tây khi làm việc cho nhà truyền đạo Henry Appenzeller (헨리 아펜젤러). Bởi vậy mà bất chấp định kiến không cho con gái đến trường vào thời điểm đó, năm 1886, Jeom Dong được nhập học vào trường Ewha, trường đại học nữ sinh đầu tiên trong thời cận đại của Hàn Quốc. 

Nhà truyền đạo Henry Appenzeller

Một điều vô cùng thú vị là ở thời đại bấy giờ Jeom Dong vô cùng giỏi tiếng Anh. Thành tích học tập xuất sắc, lại thông thạo tiếng Anh nên bà có cơ hội đảm nhận nhiệm vụ phiên dịch của các nhà truyền giáo.

Cũng vì giỏi tiếng Anh nên khi gặp Rosetta Sherwood Hall, một nữ bác sĩ đến Joseon từ Mỹ để tiến hành công tác truyền giáo và y tế, bà được giao nhiệm vụ phiên dịch.

Sau khi bà được chứng kiến một ca mổ hàm ếch hoàn hảo, không một vết sẹo của bác sĩ Rosetta Sherwood Hall, quyết tâm theo đuổi ngành y bùng cháy trong con người Jeom Dong.

Kim Jeom Dong có ấn tượng sâu sắc trước ca mổ thay đổi được hoàn toàn cuộc đời một cô bé vốn xác định sống vĩnh viễn với tật nguyền (thời bấy giờ, hở hàm ếch được coi là dị tật vĩnh viễn không chữa được, người bị hở hàm ếch phải chấp nhận chung sống trọn đời với nó). Bà bắt đầu tìm hiểu về ngành y với mong ước giúp cho nhiều người thoát khỏi khổ đau, bệnh tật.

Vị bác sĩ người Mỹ Rosetta Sherwood Hall ủng hộ quyết tâm của Kim Jeom Dong. Đó cũng chính là người thầy đầu tiên của Jeom Dong trong lĩnh vực y học. Không những vậy, Rosetta Sherwood Hall đã mai mối để Jeom Dong tìm thấy định mệnh của cuộc đời mình.

Chồng của bà là Park Yu San, phụ tá giúp việc cho chồng của Rosetta Sherwood Hall. Năm 1893, Kim Jeom Dong đã tổ chức lễ cưới tại nhà thờ theo kiểu phương Tây đầu tiên trong lịch sử của Hàn Quốc.

Sau lễ cưới bà được gọi tên theo họ chồng là Park kết hợp với tên thánh của bà là Esther, tạo thành Park Esther.

Năm 1895, chồng của bác sĩ Rosetta Sherwood Hall qua đời và vị bác sĩ quyết định trở về Mỹ. Park Esther cũng quyết định theo chồng sang Mỹ, coi như đó là cơ hội để học hỏi ở một đất nước phát triển.

Sang Mỹ năm 1986, bà trở thành sinh viên trẻ nhất của trường Đại học Y dành cho nữ giới Baltimore (tiền thân của Đại học Johns Hopkins). Park Yu San vô cùng yêu thương người vợ của mình. Ông luôn bên cạnh động viên, chia sẻ, ủng hộ cho ước mơ và lý tưởng của Park Esther. Ông làm việc tại một nông trang ở New York để giúp đỡ, hỗ trợ cho giấc mơ y khoa của vợ.

Tháng 8/1894, hai vợ chồng mất đi đứa con mới chào đời. Tháng 11 năm đó, Park Yu San đã bị nhiễm lao phổi và qua đời tại Mỹ, không được chứng kiến ngày vợ trở thành bác sĩ bởi khi đó Park Esther chưa kịp tốt nghiệp.

Chồng mất trong khi chỉ còn ba tuần nữa là đến ngày tốt nghiệp của vợ, mất đi chỗ dựa lớn lao về cả vật chất và tinh thần, Park Esther vô cùng đau khổ. Tuy nhiên, cũng vì muốn hoàn thành tâm nguyện của cả hai vợ chồng, năm 1990, Park Esther đã tốt nghiệp, trở thành người phụ nữ Hàn Quốc đầu tiên nhận học vị bác sĩ y khoa.

Sau khi tốt nghiệp, mặc dù có cơ hội tốt nơi trời Tây nhưng Park Esther vẫn lựa chọn về nước bởi bà nhận thấy những người phụ nữ ở quê hương cần có bà, bà không thể quay lưng làm ngơ.

Sau khi trở lại Hàn Quốc vào năm đó, Park Esther đã im lặng làm việc trong môi trường khắc nghiệt, phải chiến đấu chống lại sự thiếu hiểu biết và sự ngờ vực của người dân, coi y học như một phép thuật, tà ma.

Trong thời điểm phụ nữ không thể tìm đến bác sĩ nam do văn hóa Nho giáo, Park Esther là nhân vật quan trọng không thể thiếu đối với nữ bệnh nhân.

Park Esther làm việc tại “Bogu Yeogwan” (Bảo cứu Nữ quán), bệnh viện chuyên dụng cho nữ giới do vua Gojong (Cao Tông, vua đời thứ 26 của Joseon) sắp đặt gần Dongdaemun (Đông Đại Môn ở Seoul).

Trong 10 tháng đầu tiên từ khi bắt đầu làm việc, bà đã chăm sóc hơn 3.000 bệnh nhân. Không chỉ có vậy, bà đã đi khắp các tỉnh Pyeongan và Hwanghae, khám bệnh miễn phí cho những phụ nữ không được hưởng quyền lợi chăm sóc về y tế.

Ngoài công việc chăm sóc bệnh nhân, Park Esther còn làm giáo viên tại một trường dành cho trẻ em mù được xây dựng để giáo dục người khuyết tật và thúc đẩy sức khỏe của người dân.

Năm 1901, khi bác sĩ Rosetta Sherwood Hall quay trở lại Joseon, xây dựng bệnh viện ở Pyeongyang (Bình Nhưỡng), bà đã chuyển về hợp sức với người đã dẫn dắt mình vào ngành y. 

Không chỉ đạt được mơ ước của bản thân, bằng cách thể hiện năng lực của mình, Park Esther đã cho thấy sự công nhận về mặt xã hội là bình đẳng cho cả nam và nữ.

Tính đến năm 2019, có khoảng 3.300 phụ nữ Hàn Quốc làm việc trong ngành y, chiếm khoảng ¼ tổng số bác sĩ trên cả nước. Nổi bật trong số đó là Jung Eun Gyung, người đứng đầu Trung tâm kiểm soát dịch bệnh, nữ tướng đương đầu với đại dịch COVID-19.

Tất cả các bác sĩ nữ Hàn Quốc đều nợ lời cảm ơn chân thành dành cho Park Esther và Rosetta Sherwood Hall. Không có họ, lịch sử của nữ nhân viên y tế ở Hàn Quốc sẽ bắt đầu muộn hơn nhiều.

Park Esther sống một cuộc đời đầy nhiệt huyết, bà dành trọn trái tim để chăm sóc những bệnh nhân mà không dành thời gian cho chính mình. Ngày 13 tháng 4 năm 1910, bà qua đời vì mang căn bệnh giống với chồng mình. Khi đó, Park Esther 34 tuổi.

Bà đã được ghi tên vào Bảo tàng vinh danh các nhà khoa học kỹ thuật Hàn Quốc trong đợt thứ 16 vào năm 2006.

author-avatar

About Hebe Nguyen

Thích được tự mình tìm hiểu những điều nhỏ bé nhất liên quan đến đất nước Hàn Quốc. Mỗi điều khám phá đều mang nét đáng yêu riêng.

Trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ được giữ bí mật. Bắt buộc phải điền vào các ô có dấu sao (*).