Trong chương trình “Open Mike – 오픈마이크” của đài JTBC ngày 9/5/2020 vừa qua, câu chuyện người bố cầm tờ rơi rong ruổi khắp mọi nơi để tìm con gái trong suốt 30 năm khiến những khán giả xem đài không thể cầm được nước mắt.

Cô bé Jeong Yu Ri đã mất tích một cách bí ẩn tại thành phố Ansan vào 30 năm trước khi còn là học sinh lớp 6.

Tháng 5 năm 1991 chính là ký ức đau buồn nhất trong cuộc đời bố mẹ cô bé, khi mà họ mất đi đứa con gái bé bỏng của mình. Chưa một lần được đưa con đi chơi vào ngày tết thiếu nhi chỉ vì gánh nặng cơm áo gạo tiền luôn đè nặng trên đôi vai bậc làm cha mẹ.

Thay vì được dắt tay con đi chơi công viên thì bây giờ người cha ấy phải cầm tờ rơi đi khắp các khu vui chơi trẻ em để tìm đứa con gái thất lạc của mình. Cái suy nghĩ “liệu con có tìm đến đây vào ngày tết thiếu nhi không?” luôn đau đáu trong ông.

Một tháng sau ngày chụp ảnh kỷ niệm toàn gia đình, người bố này không bao giờ nghĩ lại có ngày phải dùng đến nó theo một cách chẳng ai muốn như thế này.

Suốt 30 năm qua, ông Jeong Won Sik ngày ngày đều cầm tấm ảnh rong ruổi khắp mọi nơi, gặp ai ông cũng nói “Tôi đang tìm con gái mất tích”. Thấm thoắt ngày nào, mái tóc của người cha khắc khổ ấy giờ đã bạc trắng.

Dù biết việc phát tờ rơi ở trên tàu điện ngầm là phạm pháp nhưng ông Jeong vẫn hướng bước chân mình tới đó.

“Tôi luôn nghĩ rằng liệu hôm nay tôi có thể gặp được con gái không?”, ông Jeong nói. Ông Jeong định phát tờ rơi từ đầu toa đến cuối toa nhưng hôm nay cửa lại bị đóng mất rồi.

“Họ chặn cửa mất rồi. Bình thường, ở quảng trường tôi chỉ phát được 100 tờ rơi. Nhưng trên tàu điện ngầm, tôi có thể phát được tới 200 tờ rơi”, ông Jeong cho biết.

Người bố tội nghiệp đành từ bỏ việc phát tờ rơi và quay trở về nhà. Trên đường về nhà, lúc đi qua địa điểm nơi cô con gái Yu Ri bé nhỏ mất tích, ông Jeong vội vàng nói:

“Đó. Chính là chỗ này, chỗ này…”

Đây chính là nơi mà Yu Ri từng chơi đùa với các anh chị em họ của mình trước khi mất tích vào năm 1991. Thời gian trôi đi, hiện tại nơi này đã biến thành công trường thi công.

“Khi nghe thấy những đứa trẻ nói rằng Yuri bị 2 cô chú nào đó dẫn đi, ngay lập tức tôi đeo dép và chạy ra ngoài thì đã không thấy con bé đâu”, bà Kim Sun Ok – mẹ Yu Ri cho biết.

“Tôi đã từng nhờ cảnh sát điều tra nhưng câu trả lời mà tôi nhận được từ họ chỉ là cái lắc đầu không biết. Lúc đó tôi cũng đã từng nghĩ đến việc tố cáo những người này”, ông Jeong đau khổ nói.

Không có nơi nào mà người cha tội nghiệp này chưa từng lui tới để tìm con gái dù nơi đó có nguy hiểm đến mấy.

“Khi đó cũng từng xảy chuỗi án mạng khủng khiếp ở Hwaseong. Vì vậy tôi đã vô cùng lo sợ. Có một nơi ở dãy núi phía bên này tôi chưa từng đến. Tôi đã giả vờ làm một vị khách và đi vào nơi đó. Tôi hỏi một đứa trẻ nhỏ tuổi nhất ở đây và nó nói rằng có một cô bé giống Yu Ri ở đó. Tôi đã đi vào bên trong để tìm và suýt mất mạng…” Ông Jeong nói.

Một năm khoảng vài ba lần, ông Jeong cùng với cảnh sát tìm đến các cơ sở phúc lợi dành cho người khuyết tật với hy vọng tìm được con gái mình. Nhưng mọi chuyện cũng không hề thuận lợi chút nào bởi nhân viên ở đây không cho ông xem ảnh của những đứa trẻ được đưa vào trung tâm.

Có nhiều khi người bố đáng thương này nhận được những cuộc điện thoại trêu đùa hay chứng kiến cảnh tờ rơi bị người ta dẫm lên nhưng ông không bao giờ có suy nghĩ sẽ từ bỏ cuộc tìm kiếm này.

Chỉ 5 tháng trước đây thôi, câu chuyện bố mẹ tìm thấy con trai thất lạc 32 năm về trước nhờ mẫu gen DNA đã nhen nhóm lên tia hy vọng mới cho ông Jeong. Liệu kỳ tích sẽ xuất hiện?

“Chúng tôi mong rằng Yu Ri sẽ xem được chương trình này và biết rằng bố mẹ con vẫn đang tìm kiếm con. Chỉ cần Yu Ri đến một đồn cảnh sát nào đó để xin lấy mẫu DNA là bố con chúng tôi có thể gặp nhau rồi”, ông Jeong nói với ánh mắt đầy hi vọng.

Hàn Quốc có khoảng 598 đứa trẻ bị mất tích và không thể trở về nhà hơn 10 năm qua giống như trường hợp của Yu Ri.

Ông Jeong luôn mong chờ một ngày con gái sẽ gọi điện về và nói “Bố ơi, con là Yu ri đây. Bố ơi…”.

“Con ở đâu. Về nhà với bố mẹ đi. Trái tim bố mẹ đang vỡ vụn từng ngày rồi”, những câu nói của người cha mất con làm cho tất cả những ai chứng kiến đều không thể cầm được nước mắt.

Tổng hợp từ Naver News

author-avatar

About Anh Thơ

Mối lương duyên với Hàn Quốc được bắt đầu vô cùng tình cờ... Nhưng không phải ngẫu nhiên mà càng ngày tôi càng thấy trân trọng mối lương duyên đó. Hàn Quốc đã trở thành một phần đặc biệt trong tôi.

Trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ được giữ bí mật. Bắt buộc phải điền vào các ô có dấu sao (*).